Contents

Thủ Thuật Hướng dẫn Tại sao venezuela bị khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ Chi Tiết

You đang tìm kiếm từ khóa Tại sao venezuela bị khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ được Cập Nhật vào lúc : 2022-04-04 09:16:12 . Với phương châm chia sẻ Kinh Nghiệm về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi đọc Post vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Mình lý giải và hướng dẫn lại nha.

303

Từ Hugo Chavez đến Nicolas Maduro

17 năm trước đó, thiếu tá Hugo Chaves lên nắm quyền Tổng thống tại Venezuela và công bố một loạt chủ trương xã hội rất hiệu suất cao và lấy được lòng nhân dân trong nước.

Chính sách của ông được người dân gọi là “Chavismo” [có nghĩa là tư tưởng Chavez-ND] thu hút được sự ủng hộ to lớn của những người dân nghèo và tầng lớp trung lưu tại Venezuela, những người dân đã phải đồng ý việc Đk sống của tớ ngày một tồi tệ trong trong năm trước đó đó.

Đói kém cùng giá lương thực thực phẩm tăng nhanh gọn khiến người dân Venezuela đổ sang Colombia để sở hữ thành phầm & hàng hóa. Ảnh AP

Ông Chavez đã đứng ra bảo trợ cho những chương trình phúc lợi xã hội dành riêng cho những người dân nghèo đói nhất trong xã hội và điều hàng nghìn binh sĩ thuộc những lực lượng vũ trang nước này tham gia vào việc tu sửa đường xá, cầu và cống, bệnh viện, cải tổ hạ tầng, phục vụ chăm sóc y tế và vaccine miễn phí cũng như bán thực phẩm với giá rất thấp cho những người dân dân.

Nguồn tài chính cho những chương trình phúc lợi nói trên của ông Chavez hầu hết tới từ nguồn dầu mỏ phong phú của Venezuela- vương quốc Mỹ Latin này nằm trong số những nước có trữ lượng dầu mỏ lớn số 1 trên toàn thế giới.

Các chương trình phúc lợi này đã hỗ trợ ông Chavez liên tục thắng lợi trong những cuộc bầu cử tiếp theo và nắm quyền Tổng thống trong suốt 15 năm trước đó khi bất thần qua đời vì căn bệnh ung thư năm trước đó đó.

Người tiếp theo và cũng đó đó là học trò của ông Chavez, Tổng thống đương nhiệm Nicolas Maduro không đã có được “sự mê hoặc và sự ủng hộ mạnh mẽ và tự tin của công chúng” như người thầy của tớ.

Mọi chuyện càng tệ hơn riêng với ông Maduro khi giá dầu mỏ toàn thế giới “tuột dốc không phanh” phá vỡ mọi nền tảng mà ông Chavez thiết kế xây dựng trong mức time gần một thập kỷ rưỡi và khiến nền kinh tế thị trường tài chính và xã hội nước này “rơi thẳng xuống địa ngục”.

Đến nay, người dân Venezuela đang phân thành 2 phái trái chiều rõ rệt, một bên là những người dân “vẫn nhớ quay quắt Chavismo” và vẫn muốn quy mô kinh tế tài chính xã hội này được duy trì và một bên là những người dân tin rằng, ông Maduro hoàn toàn hoàn toàn có thể giúp giang sơn tiến thoát khỏi quy trình tăm tối lúc bấy giờ và trở lại “ánh hào quang cũ”.

Lạm phát phi mã, nạn đói hoành hành, xã hội tạm bợ

Thất bại trong việc trấn áp giá cả, thiếu ngoại tệ và giá dầu mỏ giảm sâu đã khiến Venezuela phải rất chật vật trong việc nhập khẩu những thành phầm & hàng hóa thiết yếu cho nhân dân.

Hầu hết người dân Venezuela phải đương đầu với việc lựa chọn “tàn khốc”, đồng ý trả cái giá “cắt cổ” tại chợ đen hoặc xếp hàng nhiều giờ liên bên phía ngoài những siêu thị để sở hữ thứ mình cần.

Cô Yithanyili Caballero không còn nhiều tiền để ra chợ đen nên đành chờ đón trong vô vọng tại siêu thị Unicasa tại khu El Paraiso ở thủ đô Caracas. Cô Caballero ôm chặt người con gái nhỏ bé của tớ trong tay để tránh cái lạnh căm căm lúc 5h sáng và chia sẻ: “Mọi chuyện thật tồi tệ. Con tôi đã quá đói, mệt và lạnh nhưng chúng tôi vẫn phải ở đây để sở hữ thực phẩm cho bé trai”.

Tuy nhiên, nhiều người đã xuất hiện tại đây trước cô Caballero hàng giờ liền nên gần như thể chắc như đinh thành phầm & hàng hóa sẽ bị vơ vét gần hết cho tới lúc đến lượt hai mẹ con cô. Cô Caballero muốn mua sữa cho con gái mình nhưng đó là thứ thành phầm & hàng hóa cực kỳ hiếm và cô biết mình sẽ không còn thể mua được.

Phía trước cô Caballero, nhiều người ngủ gục trên những chiếc ghế họ mang theo, trong lúc đó, nhiều người khác sử dụng những hộp giấy lớn dẫm bẹp đi để làm chiếu và ngủ ngon lành trên đó trong lúc chờ đón. Hầu hết những người dân này xuất hiện tại siêu thị vào lúc ngừng hoạt động ngày ngày hôm trước và chờ cho tới sáng ngày hôm nay.

Không khí yên ắng sẽ chỉ bị phá vỡ khi xe tải chở hàng xuất hiện tại siêu thị mang theo số lượng thành phầm & hàng hóa rất ít được bán trong thời gian ngày. Cảnh tượng tranh giành hỗn loạn sẽ trình làng ngay tiếp theo đó.

Việc thiếu lương thực trầm trọng cũng dẫn tới nạn cướp bóc không thể trấn áp nổi tại thật nhiều siêu thị trên toàn nước. Tổ chức Giám sát Bạo lực tại Venezuela ước tính mỗi ngày xẩy ra tới 10 vụ như vậy. Đáng để ý quan tâm, ngày 14/6, có tới 400 người bị bắt trong một cuộc xô xát giành giật thực phẩm tại thành phố Cunama khiến tối thiểu 3 người thiệt mạng.

Lương thực khan hiếm khiến số lượng “bachaqueros”- những người dân mưu sinh bằng việc mua thực phẩm tại siêu thị và bán lại ở chợ đen kiếm lời- tăng nhanh “như nấm sau mưa”.

Đây cũng là một trong số những “ngành công nghiệp” đang làm ăn phát đạt tại Venezuela. Datanalisis ước tính có tới 75% dân số Venezuela shopping từ bachaqueros. Những người này thường tổ chức triển khai thành những nhóm đông người triệu tập giành chỗ trước tại những siêu thị. Người dân Venezuela dù rất tức giận vì bị cướp chỗ nhưng cũng phải im re đồng ý.

Nạn đói đã khiến tình trạng suy dinh dưỡng ngày càng tăng nhanh gọn tại Venezuela. Bà Maritza Jimenez, Giám đốc Tổ chức Bengoa, cho biết thêm thêm, tình trạng này hầu hết xẩy ra riêng với tầng lớp lao động tại nước này, vốn không đủ tiền mua thực phẩm ở chợ đen.

Tình hình càng trở nên xấu đi tại những vùng nông thôn Venezuela. Thậm chí ngay gần bên thủ đô Caracas cũng luôn có thể có những trường học có tới 40% trẻ con bị suy dinh dưỡng. Có những trường có tới 24% trẻ con không đi học chỉ vì mẹ của những em muốn những em ở trong nhà nhịn đói ngủ để tiết kiệm chi phí lương thực.

Trên khắp đường phố Venezuela, người dân than phiền về nạn cướp bóc và bắt cóc. Tình trạng hỗn loạn ngày càng tăng nhanh gọn và ảnh hưởng đến hơn cả những người dân giàu sang tại nước này.

Ông Maritza Jimenez, 62 tuổi, đang chật vật để thiết kế xây dựng lại những gì ông đã biết thành cướp mất trên chính mảnh đất nền trống mà ông đang trồng trọt cùng hai cậu con trai của tớ.

Nạn cướp bóc đã đẩy ông vào tình trạng đói nhèo trầm trọng và điều khiến ông cay đắng nhất không phải là những vết thương khi bị bọn cướp đánh đập mà là việc ông mất hết cả những gì mà đã phải rất trở ngại vất vả mới đã có được.

Dù vậy, ông Hererra vẫn ủng hộ Chính phủ và cho biết thêm thêm, những người dân nghèo như ông từng bị đối xử như những nô lệ trước lúc ông Hugo Chavez lên nắm quyền và cơ quan ban ngành thường trực của ông Chavez đã mang lại cho ông quyền tự do ngôn luận và cấp đất để ông lập trang trại.

Thiếu lương thực thuốc men dân Venezuela tràn sang Colombia

Trước tình hình tồi tệ trong nước, Chính phủ Venezuela đã quyết định hành động Open biên giới sang Colombia lần thứ hai trong tháng 7 để người dân hoàn toàn có thể mua thành phầm & hàng hóa và thuốc men thiết yếu.

Chính phủ Colombia cho biết thêm thêm, 44.000 người Venezuela đã tràn sang nước này trong thời gian ngày 16/7 và số lượng này đã tiếp tục tăng thêm gấp hai trong thời gian ngày 17/7. Trước đó, đã có hơn 35.000 người Venezuela sang Colombia khi Chính phủ Venezuela Open biên giới lần thứ nhất hồi thời điểm đầu tháng 7.

Cũng theo Chính phủ Colombia, người Venezuela hầu hết tìm mua bột ngô, thuốc chữa ung thư và nhiều chủng loại phụ tùng xe hơi. Nhiều chủ shop tại Colombia đã lên tiếng than phiền vì tình trạng bạo lực trong quy trình xếp hàng mua đồ trước shop của tớ cũng như tình trạng trộm cắp ngày càng tăng.

Xe bus tại những thị xã sát biên giới với Venezuela tại Colombia đã và đang phải hoạt động và sinh hoạt giải trí hết hiệu suất để phục vụ nhu yếu shopping của hàng trăm nghìn người Venezuela, những người dân sẵn sàng đi hàng trăm km để sở hữ được món đồ mình mong ước.

Các Chuyên Viên cho biết thêm thêm, việc Open biên giới là lựa chọn bất đắc dĩ của Tổng thống Maduro bởi chính ông hồi năm ngoái đã ra lệnh ngừng hoạt động biên giới với Colombia để ngăn ngừa tình trạng nhập lậu thành phầm & hàng hóa từ Colombia về Venezuela./.

Chỉ cách đó 10 năm thôi, Venezuela được mệnh danh là cường quốc về dầu mỏ, vương quốc thứ 9 về xuất khẩu dầu thô. Lúc đó người ta đã ví Venezuela như một mỏ tiền không bao giờ hết sạch.

Tổng thống Venezuela Nicolas Maduro. (Ảnh:Reuters)

Trong trong năm 90 của thế kỷ trước, Venezuela là một cường quốc ở Nam Mỹ, mảnh đất nền trống này giàu sang, thế lực đến mức cựu Tổng thống Bill Clinton đã chọn đấy là yếu tố nghỉ chân thứ nhất trong chuyến thăm của ông tới khu vực Nam Mỹ năm 1997.

Trước khi cố Tổng thống Hugo Chavez lên nắm quyền năm 1999, Venezuela là khu vực ưa thích của giới nhà giàu Mỹ, châu Âu với hàng loạt những khu nghỉ ngơi, vui chơi vào loại xa xỉ nhất khu vực và được xếp hạng cao trên toàn thế giới. Và người góp vốn đầu tư vào những nơi này sẽ không còn phải ai khác, đó đó là Mỹ với hàng loạt công ty, tập đoàn lớn lớn dầu mỏ, tài nguyên…xuất hiện ở Venezuela lúc đó.

Trong thuở nào gian rất dài, Mỹ phải nhập hàng triệu thùng dầu từ Venezuela mỗi ngày. Venezuela chỉ việc đào dầu lên bán cho Mỹ và nhiều vương quốc khác là có tiền, một việc làm tưởng chừng rất đơn thuần và giản dị.

Nhưng tiền bán dầu được sử dụng vào việc gì? Số tiền này hầu hết sẽ vào tay những quan chức, lãnh đạo, những công ty tư nhân, những triệu phú dầu mỏ để họ mặc sức tiêu xài, chơi bời; đó là nguyên nhân dẫn tới cuộc lật đổ mà ông Hugo Chavez lãnh đạo. Sự nghèo khổ.

Vào thời kỳ đó, số lượng triệu phú ở Venezuela chiếm tới hơn 40%, triệu tập hầu hết ở những nghành liên quan đến dầu mỏ, tài nguyên. Họ sống triệu tập ở những thành phố, quận xa xỉ giàu sang. Còn lại 60% là người nghèo, không cơm ăn áo mặc, khắp nơi trên vương quốc này tràn ngập sự cùng cực.

Video: Venezuela trong khủng hoàng: Hàng trăm người tiến công, cướp shop thực phẩm

Không phải nói quá khi nhân dân Venezuela và khu vực đã đặt cho ông Hugo Chavez biệt danh là ông vua của người nghèo. Bởi chủ trương, cách hành vi của ông luôn đặt tầng lớp những người dân lao động nghèo khó lên số 1, đó là tiêu chuẩn thứ nhất của ông: xoá bỏ nghèo đói và sự phân biệt giai cấp xã hội. Lý tưởng này được học tập từ cố Chủ tịch Fidel Castro của Cuba.

Trong suốt thời hạn ông Hugo Chavez nắm quyền, toàn thế giới đã nghe biết Venezuela hoàn toàn khác; người nghèo được ăn, được học, khám chữa bệnh miễn phí, có công ăn việc làm khá đầy đủ. Hugo Chavez trở thành một vị thánh sống của nhân dân nơi đây. Không chỉ cải tổ đời sống xã hội, mà về mặt đối ngoại; ông Chavez cũng kết quan hệ thân thiết với nhiều vương quốc trên toàn thế giới, trong số đó phải kể tới Cuba, Việt Nam, Ecuador, Bolivia…

Nhưng mặc dầu có nỗ lực đến mấy, ông Chavez cũng không thể “vượt mặt” nạn lạm phát, tham nhũng đã ăn vào cỗ máy cơ quan ban ngành thường trực của Venezuela. Theo báo cáo của Quỹ tiền tệ toàn thế giới thì Venezuela là vương quốc có tỷ suất lạm phát cao nhất toàn thế giới.

Ngoài lạm phát, việc ông Hugo Chavez sử dụng tiền vào những hoạt động và sinh hoạt giải trí sinh hoạt từ thiện trong và ngoài nước, rồi tiền để lôi kéo sự ủng hộ của dân chúng… cũng chiếm một khoản rất rộng. Người dân Venezuela sướng đến mức chỉ việc hằng ngày đến shop lấy món ăn về mà không phải động chân tay làm bất kể một việc gì, rồi chỉ đi nghe Tổng thống phát biểu cũng khá được phát tiền…

Hậu quả là dưới thời ông Chavez và còn kéo dãn đến tận giờ đây, thì Venezuela đang nợ tổng số 95 triệu USD(theo báo cáo của Quỹ tiền tệ toàn thế giới), trong số đó có tới 65 triệu USD của Trung Quốc, còn sót lại là của Nga và một vài vương quốc khác; lúc bấy giờ số nợ này đang rất được trả dần bằng việc phục vụ dầu miễn phí.

Vào thời kỳ cuối của ông Chavez, tình hình Venezuela đã dần dần lún vào “hố sâu” khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ, quan chức ở đây đã nhìn thấy trước tình hình này nên dữ thế chủ động thu mua, cất giữ lương thực; có những người dân đã biết thành bắt với số lượng thực phẩm khổng lồ hoàn toàn có thể dùng trong vài năm! Còn người nghèo, không còn tiền chỉ biết chờ đón.

Cuộc khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ về kinh tế tài chính ở Venezuela thực sự bùng phát khi Tổng thống Maduro lên nắm quyền vào năm trước đó đó. Sự hết sạch lương thực, nhu yếu phẩm, nhân dân thiếu tin vào cơ quan ban ngành thường trực, họ không hề tin vào những bài diễn văn tràn trề nhiệt huyết như trước.

Lý giải cho việc rất khó chịu này của nhân dân Venezuela có hai cách. Một là trong hàng trăm năm hầu hết họ không phải làm gì vẫn hoàn toàn có thể ăn ngon, mặc đẹp do đó lúc không hề gì để ăn, mặc thì họ rơi vào tình cảnh lo sợ. Cách thứ hai đó là ông Maduro không tạo nên niềm tin trong dân chúng, ông ta không thực tiễn, không thể làm cho những người dân dân cảm thấy no và thoả mãn bằng những bài diễn văn hừng hực khí thế được trong lúc cơ quan ban ngành thường trực của ông ta vẫn tham nhũng, vẫn lạm dụng chức quyền để tư lợi riêng, để làm giàu trên sống lưng người nghèo.

Dư luận nhận định rằng khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ dầu mỏ là nguyên nhân chính dẫn đến thảm cảnh của Venezuela lúc bấy giờ. Theo những Chuyên Viên thì yếu tố dầu mỏ chỉ là một trong nhiều nguyên nhân và đó không phải là nguyên nhân chính dẫn đến cuộc khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ ở đây.

Bởi Venezuela không phải là vương quốc chịu ràng buộc nhiều vì giá dầu xuống thấp, vương quốc này mới chỉ đứng thứ 9, còn sau Ả rập Xê út, Nga… do đó nếu có ảnh hưởng thì chỉ một phần nào đó thôi.

Ngành dầu khí của Venezuela đi xuống từ khi ông Maduro lên làm Tổng thống, thiếu góp vốn đầu tư, công nhân không thao tác dẫn đến tình trạng nhiều mỏ dầu chỉ khai thác cầm chừng, bệ rạc, thậm chí còn dừng hẳn. Tất cả là vì không còn tiền, tiền đã vào túi những quan chức, giới nhà giàu hết, rồi đem đi trả nợ hết.

Sự thiếu thốn về lương thực, thuốc men, trang thiết bị ở mọi nơi, mọi chỗ làm cho xã hội ngày càng hỗn loạn; nhưng ông Maduro lại chọn giải pháp trả nợ cho Trung Quốc và Nga thay vì mua lương thực, thực phẩm cho những người dân dân. Giải pháp này của ông bị xã hội phản đối kịch liệt, giờ đây không riêng gì có là người giàu chống ông nữa, mà cả tầng lớp nghèo cũng không thể đống ý nữa.

Vậy tại sao Tổng thống Venezuela lại chọn trả nợ thay vì dùng số tiền đó cải tổ Đk phúc lợi xã hội của giang sơn? Nga và Trung Quốc từ lâu là đối tác chiến lược kế hoạch của Venezuela với khẩu hiệu “tình anh em, gắn bó, thuỷ chung, son sắt”, và đã thường xuyên cho vương quốc này vay những khoản tiền khổng lồ, bù lại là những quyền lợi về khai thác, góp vốn đầu tư dầu mỏ, tài nguyên.

Nhưng do tạm bợ chính trị và kinh tế tài chính đang ngày càng ngày càng tăng, rủi ro không mong muốn cho góp vốn đầu tư vào bất kể nghành nào nên Nga và Trung Quốc đang dần rút thoát khỏi đây để không mất trắng nếu chính sách của ông Maduro sụp đổ. Mất đón góp vốn đầu tư từ Nga, Trung Quốc là mất đi một thu nhập khổng lồ cho Venezuela nhưng không còn cách nào khác là phải đồng ý thực sự đó và thường niên phải trả số nợ kia cho Nga và Trung Quốc.

Rất nhiều lần Tổng thống Maduro và cơ quan ban ngành thường trực của ông đổ lỗi cho những thế lực quốc tế trong việc kích động gây ra tình trạng hỗn loạn của Venezuela lúc bấy giờ. Nhưng có lẽ rằng đó mới chỉ là một phần của câu truyện, và thật sự những thế lực quốc tế không thiết yếu phải tác động vào việc ở đây. Vì cơ quan ban ngành thường trực của ông Maduro đã quá thối nát, lạm phát, tham nhũng ở khắp nơi, gây thiếu tin tưởng của người dân với chính phủ nước nhà. Thêm nữa là những chủ trương mang tính chất chất “sĩ diện hão” của ông Maduro, trong lúc giang sơn còn trở ngại vất vả, thiếu thốn đủ đường, bao nhiêu yếu tố nên phải xử lý và xử lý thì ông hoàn toàn có thể chi hàng trăm triệu USD để tương hỗ những nước nghèo khác trong khu vực và ở châu Phi, rồi những bài diễn văn mang đầy chất anh hùng cũng không thể nào xử lý và xử lý được yếu tố trong nước, có chăng cũng chỉ là đánh bóng tên tuổi, nuôi dưỡng một chiếc gì đó hão huyền từ thế hệ trước.

Tình hình hỗn loạn của Venezuela còn kéo dãn, nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì chỉ thuở nào gian ngắn nữa là cơ quan ban ngành thường trực của ông Maduro sẽ phải đương đầu với giải pháp giải thể, từ chức. Nhưng kỳ vọng rằng, đã là người được nhân dân bầu lên lãnh đạo một giang sơn, vị tổng thống này cùng cỗ máy cơ quan ban ngành thường trực sẽ tìm ra giải pháp hợp lý nhằm mục đích cải tổ nền kinh tế thị trường tài chính vô cùng trở ngại vất vả lúc bấy giờ; nhưng cũng cần phải đến việc chung tay góp sức của hiệp hội toàn thế giới vì hoà bình trong khu vực.

Reply
9
0
Chia sẻ

Review Tại sao venezuela bị khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ ?

You vừa đọc tài liệu Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Clip Tại sao venezuela bị khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ tiên tiến và phát triển nhất

Share Link Down Tại sao venezuela bị khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ miễn phí

Pro đang tìm một số trong những Share Link Down Tại sao venezuela bị khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ Free.

Giải đáp vướng mắc về Tại sao venezuela bị khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ

Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Tại sao venezuela bị khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha
#Tại #sao #venezuela #bị #khủng #hoảng