Contents
Kinh Nghiệm Hướng dẫn Để tối đa hóa lợi nhuận, doanh nghiệp độc quyền sẽ quyết định hành động sản xuất sản lượng tại đó: Mới Nhất
You đang tìm kiếm từ khóa Để tối đa hóa lợi nhuận, doanh nghiệp độc quyền sẽ quyết định hành động sản xuất sản lượng tại đó: được Cập Nhật vào lúc : 2022-05-04 14:49:06 . Với phương châm chia sẻ Bí kíp Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi tìm hiểu thêm Post vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Ad lý giải và hướng dẫn lại nha.
Một doanh nghiệp độc quyền có hàm tổng ngân sách và hàm cầu thị trường như sau
TC = Q2 + 40Q+ 1.400 ; P = 220 – 2Q
Yêu cầu:
BÀI GIẢI
Câu 1:
Ta có TC = Q2+40Q+1400
⇒ MC = 2Q +40
Mặt khác, ta có P = -2Q +220
⇒ MR = – 4Q + 220
Lợi nhuận của xí nghiệp độc quyền đạt tối đa khi MC = MR
⇔ 2Q + 40 = – 4Q +220
⇔ Q. = (220-40)/6 = 30
Thế Q. = 30 vào phương trình đường cầu ⇒ P=160
⇒ TR = P*Q. = 160*30 = 4.800
TC = 302+40*30+1.400 = 3.500
Π = TR-TC = 4.800- 3.500= 1.300 đvt
Vậy doanh nghiệp đạt lợi nhuận tối đa khi họ sản xuất với mức sản lượng 30đvsl và bán với mức giá 160 đvg. Tại mức giá và lượng này, lợi nhuận tối đa đạt được là 1.300 đvt
Tại Q. = 160 => MC = 2*30 + 40 = 100
Hệ số Lerner: L = (160 – 100)/160 = 0,375
Câu 2: Doanh nghiệp không biến thành lỗ trong mức chừng giữa 2 điểm hòa vốn
Doanh nghiệp nghiệp hòa vốn khi
TC = TR
⇔ Q2+40Q+1400 = (-2Q +220)*Q.
⇔ Q2+40Q+1400 = -2Q2 +220*Q.
⇔ 3Q2 -180Q+1400 = 0
Giải phương trình bật 2 được 2 nghiệm: Q. = 9,2 và Q.=50,8
Vì yêu cầu xác lập mức SL tối đa nên mức sản lượng Q.=50,8 đvsl được chọn.
Thế Q.=50,8 vào phương trình đường cầu ⇒ P = 220-2*50,8=118,4 đvg
Doanh thu TR= P*Q. = 118,4*50,8 = 6015 đvt
Vậy mức sản lượng cao nhất mà không lỗ là Q.=50,8 đvsl, mức giá cần bán là P = 118,4 đvg và tổng lệch giá là 6015 đvt
Câu 3:
Doanh thu đạt tối đa khi MR = 0
⇔ 220 – 4Q = 0
⇔ Q. = 55
Vậy tại mức sản lượng Q. =55 lệch giá doanh nghiệp đạt tối đa.
Doanh thu cao nhất là TR=P*Q. = (-2*55+220)*55 = 6.050 đvt
Câu 4: Điều kiện để lợi nhuận bằng 20% ngân sách là cần thỏa phương trình
0,2TC = TR – TC hay là một trong,2*TC = TR
⇔ 1,2(Q2+40Q+1400) = (-2Q +220)*Q.
⇔ 1,2Q2+48Q+1680 = -2Q2 +220*Q.
⇔ 3,2Q2 – 172Q + 1680= 0
Giải phương trình bật 2 được 2 nghiệm: Q1 = 12,83 và Q2=40,92
Thế 2 giá trị Q. vào phương trình đường cầu => P1 = 194,34 và P2 = 138,16
* Với mức sản lượng Q.=12,83, Π = TR – TC = (12,83*194,34) – (12,832 +40*12,83+1400)
= 2493 – 2078 = 415 (415/2078 = 0,2 = 20%)
* Với mức sản lượng Q.=40,92, Π = TR – TC = (40,92*138,16) – (40,922 +40*40,92+1400)
= 5653 – 4711 = 942 (942/4711 = 0,2 = 20%)
Vậy doanh nghiệp đạt lợi nhuận định mức bằng 20% ngân sách tại 2 mức sản lượng:
Q. = 12,83 (bán với giá P=194,34; đạt lợi nhuận Π=415 đvt, tương ứng với 20% TC là 2078 đvt) và
Q. =40,92 (bán với giá P=138,16; đạt lợi nhuận Π=942 đvt, tương ứng với 20% TC là 4711 đvt)).
Theo đúng Đk tổng quát, để tối đa hóa lợi nhuận, nhà độc quyền sẽ lựa chọn sản lượng theo nguyên tắc ngân sách biên bằng lệch giá biên (MC = MR). Đồng thời, nó sẽ định giá với mức giá P cao hơn ngân sách biên MC ở cty sản lượng ở đầu cuối. Để đơn thuần và giản dị hóa, hãy tưởng tượng đường cầu trái chiều với doanh nghiệp (cũng là đường cầu thị trường) là một đường thẳng có dạng P = a – bQ (với P là mức giá, Q. là sản lượng và a, b là những tham số dương). Có thể thuận tiện và đơn thuần và giản dị chứng tỏ rằng, đường lệch giá biên có dạng MR = a – 2bQ. Sản lượng tối đa hóa lợi nhuận của doanh nghiệp là sản lượng Q.* được xác lập tương ứng với giao điểm E của đường MC và đường MR. Mức giá P* mà doanh nghiệp đặt sẽ là mức mà những người dân tiêu dùng sẵn sàng trả khi sản lượng là Q.*. P* được xác lập như thể tung độ của điểm F, là một điểm nằm trên đường cầu được dóng lên từ mức sản lượng Q.*. Rõ ràng, P* > MC(Q.*)
Doanh nghiệp độc quyền thường có quyền lực tối cao thị trường lớn. Nó là người duy nhất phục vụ một loại thành phầm & hàng hóa tương đối đặc trưng trên thị trường. Không có những thành phầm & hàng hóa thay thế thân thiện để lựa chọn, những người dân tiêu dùng đồng ý sự trấn áp hay chi phối giá tương đối mạnh mẽ và tự tin của nhà độc quyền. Tuy nhiên, mức độ trấn áp giá hay quyền lực tối cao thị trường của nhà độc quyền còn tùy từng độ co và giãn theo giá của cầu. Một đường cầu dốc đứng (cầu kém co và giãn theo giá) được cho phép nhà độc quyền có quyền lực tối cao thị trường tương đối lớn. Còn nếu đường cầu này tương đối thoải, kĩ năng chi phối giá của nhà độc quyền là hạn chế.
Tùy theo quy mô chung của thị trường cũng như quy mô (sản lượng) tối thiểu có hiệu suất cao, trong thời hạn ngắn, doanh nghiệp độc quyền có thể thu được lợi nhuận kinh tế tài chính dương, lợi nhuận bằng 0 hoặc bị thua lỗ.
Thông thường, khi quy mô thị trường không thật nhỏ (biểu lộ ở chỗ, đường cầu thị trường nằm xa gốc tọa độ), với vị thế độc quyền, doanh nghiệp hoàn toàn có thể thu được lợi nhuận kinh tế tài chính dương, tức ngoài lợi nhuận kế toán thông thường, nó còn thu được lợi nhuận siêu ngạch (hình 2). Ở một thị trường đối đầu đối đầu hoàn hảo nhất, điều này sẽ kích thích những doanh nghiệp mới tham gia vào ngành và về dài hạn, lợi nhuận kinh tế tài chính của những doanh nghiệp có Xu thế tiến tới 0. Tuy nhiên, tình hình sẽ không còn trình làng như vậy nếu thị trường là độc quyền. Nếu doanh nghiệp độc quyền hoàn toàn có thể thu được lợi nhuận kinh tế tài chính dương trong thời hạn ngắn, nó hoàn toàn có thể duy trì được kĩ năng này trong cả dài hạn. Ở đây những rào cản riêng với việc gia nhập ngành làm cho doanh nghiệp độc quyền vẫn hoàn toàn có thể duy trì được mức lợi nhuận tương đối cao của tớ. Đây cũng là yếu tố làm cho doanh nghiệp có động cơ ngày càng tăng góp vốn đầu tư cho những hoạt động và sinh hoạt giải trí nghiên cứu và phân tích, triển khai, tăng cấp cải tiến kỹ thuật… nhằm mục đích hạ thấp ngân sách sản xuất để hoàn toàn có thể thu được lợi nhuận cao. Những động cơ kiểu này vẫn hoàn toàn có thể có ở một doanh nghiệp đối đầu đối đầu hoàn hảo nhất. Song Xu thế làm biến mất những khoản lợi nhuận siêu ngạch trong dài hạn ở một ngành đối đầu đối đầu hoàn hảo nhất làm cho động cơ này bị suy yếu đi nhiều.
Trong thời hạn ngắn, nếu quy mô thị trường là quá nhỏ, doanh nghiệp độc quyền hoàn toàn có thể bị thua lỗ. Như toàn bộ chúng ta thấy trên hình 3, tại mức sản lượng tối ưu Q.*, nơi mà MC = MR, mức giá cao nhất mà doanh nghiệp hoàn toàn có thể đặt được là P* vẫn nhỏ hơn ngân sách trung bình tương ứng AC*. Khoản lỗ của doanh nghiệp hoàn toàn có thể biểu thị bằng diện tích s quy hoạnh của hình chữ nhật được tô đậm. Khi gặp rủi ro không mong muốn tiềm ẩn tiềm ẩn thua lỗ, quyết định hành động của doanh nghiệp vẫn tuân thủ theo nguyên tắc chung: doanh nghiệp chỉ sản xuất nếu mức giá không nhỏ hơn ngân sách biến hóa trung bình thời hạn ngắn. Trong trường hợp ngược lại, doanh nghiệp sẽ ngừng hoạt động. Trong dài hạn, doanh nghiệp độc quyền sẽ khước từ tình trạng thua lỗ. Nếu điều này hoàn toàn có thể xẩy ra, doanh nghiệp sẽ rút lui khỏi ngành.
Doanh nghiệp độc quyền cũng hoàn toàn có thể chỉ thu được lợi nhuận kế toán thông thường, tức chỉ đạt tới mức lợi nhuận kinh tế tài chính bằng 0. Tuy nhiên, trạng thái này vẫn đủ để giữ doanh nghiệp ở lại trong ngành cả trong dài hạn.
Khi doanh nghiệp độc quyền lựa chọn sản lượng tối đa hóa lợi nhuận theo nguyên tắc MC = MR, vì MC phải dương nên MR tương ứng với mức sản lượng tối ưu cũng phải dương. Điều đó nghĩa là: sản lượng tối đa hóa lợi nhuận phải nhỏ hơn sản lượng tối đa hóa lệch giá (sản lượng tương ứng với khi MR = 0). Tại mức sản lượng tối đa hóa lợi nhuận, bằng phương pháp hạ giá thành phầm & hàng hóa, doanh nghiệp vẫn hoàn toàn có thể ngày càng tăng được tổng lệch giá. Từ quan hệ giữa tổng lệch giá và độ co và giãn của cầu theo giá, hoàn toàn có thể kết luận rằng, doanh nghiệp độc quyền chỉ sản xuất trên phần co và giãn của đường cầu.
Ta hoàn toàn có thể dùng quy mô tối đa hóa lợi nhuận để phân tích phản ứng của doanh nghiệp độc quyền trước những thay đổi của thị trường. Khi ngân sách sản xuất của doanh nghiệp thay đổi, ví dụ điển hình do giá nguồn vào tăng thêm, những đường MC và ATC bị dịch chuyển lên trên. Đường MC thời gian hiện nay sẽ cắt đường MR tại một mức sản lượng thấp hơn. Nếu Đk tương hỗ update trong lựa chọn sản lượng của doanh nghiệp vẫn thỏa mãn nhu cầu, nó sẽ sản xuất ở tại mức sản lượng này. Khi đó, doanh nghiệp độc quyền sẽ tăng giá thành phầm & hàng hóa phù phù thích hợp với tính chất dốc xuống của đường cầu. Như vậy, khi ngân sách tăng, cầu vẫn không thay đổi, nhà độc quyền sẽ cắt giảm sản lượng và tăng giá.
Khi nhu yếu về thành phầm & hàng hóa mà nhà độc quyền sản xuất tăng thêm, đường cầu D dịch chuyển ra phía ngoài. Đường MR cũng dịch chuyển theo một cách tương ứng. Đường MR mới giờ đây sẽ cắt đường MC tại mức sản lượng cao hơn. Nói cách khác, doanh nghiệp độc quyền sẽ mở rộng sản lượng để phục vụ lại sự ngày càng tăng trong cầu về thành phầm & hàng hóa. You đọc hoàn toàn có thể tự vẽ để kiểm tra lại điều này.
Đường cung của doanh nghiệp độc quyền
Khi toàn bộ chúng ta đã giả định doanh nghiệp theo đuổi tiềm năng tối đa hóa lợi nhuận, hoàn toàn có thể xác lập đường cung của doanh nghiệp là đường mô tả những cặp giá cả và sản lượng được cho phép doanh nghiệp tối đa hóa lợi nhuận. Đối với một doanh nghiệp đối đầu đối đầu hoàn hảo nhất, như ta đã biết, đó đó đó là một phần của đường MC. Tuy nhiên, trong trường hợp thị trường độc quyền, những cặp giá và sản lượng tối ưu của doanh nghiệp lại không link được với nhau thành một đường cung xác lập. Đó là nguyên do người ta nói rằng, không còn đường cung trong trường hợp độc quyền. Có thể lý giải điều này như sau: Vì không phải là người đồng ý giá, những quyết định hành động về sản lượng và giá cả của doanh nghiệp độc quyền trình làng đồng thời. Chúng tùy từng vị trí của đường cầu, đường lệch giá biên và ngân sách biên. Với một đường MC xác lập, khi đường cầu là D1 và đường lệch giá biên tương ứng là MR1, sản lượng và mức giá mà doanh nghiệp độc quyền lựa chọn là Q1 và P1. Tuy nhiên, ta không thể nói được rằng, tại mức giá P1, lượng cung duy nhất của nhà độc quyền là Q1. Khi đường cầu và đường lệch giá biên thay đổi, sản lượng và mức giá mà doanh nghiệp lựa chọn sẽ thay đổi. Tại cùng mức giá P1, nếu đường cầu là D2 và đường lệch giá biên tương ứng là MR2, sản lượng tối ưu của nhà độc quyền sẽ là Q2. trái lại, nếu đường cầu là D3, đường lệch giá biên tương ứng là MR3, doanh nghiệp độc quyền sẽ sản xuất ở tại mức sản lượng Q1, nhưng lại định giá là P2 khác với mức giá P1. Trạng thái không có đường cung của một doanh nghiệp độc quyền phản ánh sự kiện là: tại cùng một mức giá, doanh nghiệp hoàn toàn có thể sẵn sàng phục vụ với những mức sản lượng rất khác nhau; và tại cùng một mức sản lượng doanh nghiệp hoàn toàn có thể định những mức giá rất khác nhau.
So sánh thị trường độc quyền và thị trường đối đầu đối đầu hoàn hảo nhất
Do thuộc về những cấu trúc thị trường rất khác nhau, những quyết định hành động về giá cả và sản lượng của những doanh nghiệp đối đầu đối đầu hoàn hảo nhất và doanh nghiệp độc quyền là rất khác nhau. Các doanh nghiệp đối đầu đối đầu hoàn hảo nhất là những doanh nghiệp có quy mô nhỏ, không còn quyền lực tối cao thị trường, luôn chịu áp lực đè nén từ sự gia nhập ngành thuận tiện và đơn thuần và giản dị của những doanh nghiệp mới tiềm năng. Chúng là người đồng ý giá và lựa chọn sản lượng theo nguyên tắc MC = P. Là người sản xuất duy nhất trên thị trường, không chịu áp lực đè nén từ việc gia nhập ngành của những đối thủ cạnh tranh cạnh tranh tiềm năng do những rào cản hữu hiệu được thiết lập chống lại sự xâm nhập vào ngành, doanh nghiệp độc quyền lại sở hữu quyền lực tối cao thị trường lớn. Nó hoàn toàn có thể tác động vào mức giá thị trường tùy từng mức sản lượng mà nó định phục vụ. Tuy nhiên, để tối đa hóa lợi nhuận, doanh nghiệp độc quyền phải lựa chọn sản lượng và định giá tương ứng theo nguyên tắc MC = MR < P. Sự rất khác nhau như vậy hoàn toàn có thể làm cho những kết cục thị trường chung trên hai thị trường là rất khác nhau.
Để so sánh mức giá và sản lượng của một thị trường đối đầu đối đầu hoàn hảo nhất với một thị trường độc quyền, ta phải giả định chúng có những Đk giống nhau về cầu và ngân sách. Có thể coi đường cầu D là chung cho toàn bộ hai thị trường và đường ngân sách biên MC của doanh nghiệp độc quyền trên thị trường độc quyền cũng đó đó là đường tổng hợp theo chiều ngang của những đường ngân sách biên của những doanh nghiệp trên thị trường đối đầu đối đầu hoàn hảo nhất. Giả định về ngân sách như vậy, trên thực tiễn, không phải lúc nào thì cũng hợp lý. Ở những ngành mà độc quyền hoàn toàn có thể xuất hiện nhờ lợi thế kinh tế tài chính nhờ quy mô, việc chia nhỏ thị trường cho nhiều doanh nghiệp sẽ làm cho từng doanh nghiệp đều hoạt động và sinh hoạt giải trí ở quy mô không hiệu suất cao (ngân sách trung bình của chúng sẽ rất rộng) so với việc triệu tập sản lượng của ngành vào một trong những doanh nghiệp. Vì nguyên do này mà một doanh nghiệp lớn nào này sẽ từ từ tóm gọn được toàn bộ thị trường và trở thành nhà độc quyền tự nhiên. Bởi thế, để giả định của toàn bộ chúng ta hoàn toàn có thể hoàn toàn có thể đồng ý được, hãy tưởng tượng một ngành đối đầu đối đầu hoàn hảo nhất hoàn toàn có thể trở thành ngành độc quyền một cách đơn thuần và giản dị chỉ nhờ việc ra quyết định hành động sản lượng và định giá một cách triệu tập (in như việc những doanh nghiệp thỏa thuận hợp tác với nhau để xây dựng một cacten-độc quyền duy nhất trong ngành: hoạt động và sinh hoạt giải trí sản xuất vẫn được từng doanh nghiệp riêng rẽ tiến hành, tuy nhiên cacten lại quyết định hành động mức giá và sản lượng chung của ngành và phân loại sản lượng đó cho từng doanh nghiệp). Điều toàn bộ chúng ta quan tâm ở đấy là: sản lượng và mức giá của ngành thay đổi ra làm sao khi một ngành đối đầu đối đầu hoàn hảo nhất bị cacten hóa?
Khi ngành là ngành đối đầu đối đầu hoàn hảo nhất, mức giá cân đối P1 trên thị trường được xác lập bởi giao điểm của đường cầu D và đường cung S – đường tổng hợp theo chiều ngang những đường MC của những doanh nghiệp. Tại mức giá P1 này, sản lượng cân đối thị trường là Q1. Sản lượng của mỗi doanh nghiệp được xác lập theo nguyên tắc ngân sách biên của cty sản lượng ở đầu cuối của doanh nghiệp bằng P1. Nếu ngành bị cacten hóa, đường cung S nói trên cũng đó đó là đường MC của cacten.
Để tối đa hóa lợi nhuận cho toàn bộ cacten, nó phải lựa chọn sản lượng Q2 tương ứng với giao điểm của đường MC nói trên với đường MR. Vì đường MR nằm phía trong và phía dưới đường cầu D, sản lượng Q2 nhỏ hơn sản lượng Q1. Một cách tương ứng, mức giá P2 mà cacten – độc quyền này định sẽ to nhiều hơn P1. Như vậy, ở những tình hình tương tự nhau, nhà độc quyền có Xu thế sản xuất với một sản lượng thấp hơn và định giá cao hơn so với sản lượng và mức giá cân đối trên trên thị trường đối đầu đối đầu hoàn hảo nhất.
Nguồn: PGS.TS. Phí Mạnh Hồng (Quantri sửa đổi và biên tập và khối mạng lưới hệ thống hóa)
Reply
1
0
Chia sẻ
Video Để tối đa hóa lợi nhuận, doanh nghiệp độc quyền sẽ quyết định hành động sản xuất sản lượng tại đó: ?
You vừa đọc nội dung bài viết Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Clip Để tối đa hóa lợi nhuận, doanh nghiệp độc quyền sẽ quyết định hành động sản xuất sản lượng tại đó: tiên tiến và phát triển nhất
Chia Sẻ Link Cập nhật Để tối đa hóa lợi nhuận, doanh nghiệp độc quyền sẽ quyết định hành động sản xuất sản lượng tại đó: miễn phí
Hero đang tìm một số trong những ShareLink Download Để tối đa hóa lợi nhuận, doanh nghiệp độc quyền sẽ quyết định hành động sản xuất sản lượng tại đó: miễn phí.
Giải đáp vướng mắc về Để tối đa hóa lợi nhuận, doanh nghiệp độc quyền sẽ quyết định hành động sản xuất sản lượng tại đó:
Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Để tối đa hóa lợi nhuận, doanh nghiệp độc quyền sẽ quyết định hành động sản xuất sản lượng tại đó: vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha
#Để #tối #đa #hóa #lợi #nhuận #doanh #nghiệp #độc #quyền #sẽ #quyết #định #sản #xuất #sản #lượng #tại #đó